[toc:ul]
Tuy rét vẫn kéo dài(,) mùa xuân đã đến bên bờ sông Lương(.) Mùa xuân đã điểm những chùm hoa gạo đỏ mọng lên những cành cây gạo chót vót giữa bầu trời và trải màu lúa non sáng dịu lên khắp mặt đất mới cách ít ngày còn trần trụi đen xám(.) Trên những bãi đất phù sa mịn hồng mơn mởn, các vòm cây quanh năm xanh um đã dần dần chuyển màu lốm đốm, như được rắc thêm một lớp bụi phấn hung vàng: các vườn nhãn, vườn vải đang trổ hoa [...] Mùa xuân đã đến(.) Những buổi chiều hửng ấm, từng đàn chim én từ dãy núi biếc đằng xa bay tới, lượn vòng trên những bến đò, đuổi nhau xập xè bên những mái nhà toả khói(.) Những ngày mưa phùn, người ta thấy trên mấy bãi soi dài nổi lên đây đó ở giữa sông, những con giang, con sếu cao gần bằng người, không biết từ đâu về, theo nhau lững thững bước thấp thoáng trong bụi mưa trắng xoá(.) Có những buổi, cả một quãng sông phía gần chân núi bỗng rợp đi vì hàng nghìn đôi cánh của những đàn sâm cầm tới tấp sà xuống, chẳng khác nào từng đám mây bỗng rụng xuống, tan biến trong các đầm bãi rậm rạp lau sậy.
Câu chưa đúng là:
Câu "Chưa?" (câu tỉnh lược thành phần) không phải là câu nghi vấn không mà là câu trần thuật nên đặt dấu chấm hỏi cuối câu là sai. Ta thay dấu chấm hỏi bằng dấu chấm
Câu "Nếu tới đó, bạn mới hiểu vì sao mọi người lại thích đến thăm động như vậy?" là câu trần thuật nên sửa dấu chấm hỏi bằng dấu chấm.
Câu 1 là câu cảm thán nên có thể đặt dấu chấm than vào cuối câu.
=> Động Phong Nha thật đúng là "Đệ nhất kì quan" của nước ta!
Chị Cốc liền quát lớn:
- Mày nói gì ?
- Lạy chị, em nói gì đâu !
Rồi Dế Choắt lủi vào .
- Chối hả ? Chối này ! Chối này !
Mỗi câu "Chối này", chị Cốc lại giáng một mỏ xuống .