Bài thơ kể lại câu chuyện Bác Hồ và anh đội viên trong một đêm Bác không ngủ, trên đường ra chiến dịch ở lán nhỏ giữa rừng khuya. Bác đi đốt lửa, vẻ mặt trầm ngâm trong má lều tranh xơ xác. Rồi Bác đi dém chăn, canh giấc ngủ cho bộ đội ngủ. Anh đội viên thức dậy, thấy thế, mời Bác đi ngủ, nhưng Bác vẫn thức. Đến lần thứ ba thức dậy, anh lại nằng nặc mời Bác đi ngủ vì trời sắp sáng rồi. Bác nói cho anh đội viên biết những trăn trở của mình, Bác thương đoàn dân công ngủ ngoài rừng giữa trời khuya giá rét. Anh hiểu được tình thương mênh mông của Bác nên đã vui sướng thức luôn cùng Bác.
a. Nội dung
b. Ý nghĩa