Bài làm:
Có bao giờ bạn ao ước được trở về những tháng ngày thơ vô âu vô lo không? Đó là quảng thời gian mà bản thân mỗi chúng ta không lo lắng ưu tư, muộn phiền, lúc nào sống trog vòng tay che chở của ba mẹ, bạn bè thân yêu, là chuỗi tháng ngày vui chơi nô đùa bên những món đò chơi, trò chơi với bạn bè thật lí thú. Và đối với tôi, thời thơ ấu có một vị trí vô cùng đặc biệt.
Một trong những đồ vật mà tôi trân trọng nâng niu đó là: con búp bê Anna. Anna chính là món đồ chơi mà bà tôi tặng tôi trước khi bà qua đời. Anna đối với tôi quan trọng như vậy đó; nó giúp tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ bên bà – người tôi gắn bó từ lúc lọt lòng. Cô bé ấy của tôi xinh đẹp lắm. Đôi mắt của búp bê đen nhánh, long lanh còn biết chớp chớp trông rất đáng yêu. Đặc biệt, Anna có một chiếc váy màu hồng rất xinh, tựa như trang phục vũ hội của những nàng công chúa trong truyện cổ tích. Mái tóc của Anna màu vàng óng mượt. Tôi ước sao xinh như búp bê. Nhưng mỗi lần nói với bà về niềm mong ước ấy, bà lại ôm tôi vào lòng và nói: tôi xinh hơn búp bê nhiều. Mặc dù biết bà nói để làm tôi vui nhưng tôi vẫn khoái lắm. Giờ nhớ lại tôi lại thấy nhớ bà, nhớ vòng tay ấm áp của bà vô cùng. Tôi còn nhớ, bà đã dạy tôi tắm gội cho búp bê và bảo rằng lúc nào tôi cũng phải sạch sẽ thơm tho hơn búp bê. Những lần cần khuyên tôi điều gì bà đều nhờ búp bê để nói đến tôi, chứ không bao giờ bà mắng tôi cả. Chính vì vậy tôi yêu bà lắm. Mỗi lần ôm Anna trong tay, tôi lại nhớ bà da diết. Có Anna ở bên, tôi thường cảm thấy như có bà ở bên che chở. Có lẽ hiểu điều đó nên mỗi khi tôi ôm Anna trong tay, Anna lại chớp chớp đôi mắt long lanh như an ủi tôi. Trong tim tôi, bà giống như một thiên sứ, mãi mãi đem đến cho tôi những nụ cười. Có những lần tôi đã định cất Anna đi cho khỏi nhớ bà nhưng cất đi rồi tôi vẫn nhớ, có lúc còn nhớ hơn.Anna như một người bạn để tôi san sẻ. Nhưng lúc buồn, tôi chỉ muốn tâm sự với Anna mà thôi. Đôi mắt to, tròn, xanh của Anna khiến tôi trở nên tự tin hơn, bản lĩnh hơn. Anna giống như một người bạn, biết xuất hiện đúng lúc tôi cần. Anna tuy là búp bê hình như cũng có một tâm hồn riêng, một trái tim riêng. Nếu sau này, thế giới tổ chức một cuộc thi cho những đồ chơi có khả năng kì diệu, tôi sẽ cho búp bê tham dự. Anna tuy không thể khóc, không thể cười nhưng lại có cảm xúc. Chẳng hiểu có phải vì tôi yêu Anna quá mà lú lẫn không nhưng tôi tin vào điều đó lắm. Tôi nói: búp bê của tôi có cảm xúc là để mọi người có thêm nhiều hi vọng vào cuộc sống và để họ luôn nghĩ rằng: trên đời này không có gì là không thể làm được nếu chúng ta biết hi vọng vào tương lai. Cũng chính vì lí do đó, tôi đặt tên búp bê là: ngôi sao xanh – ngôi sao mang đến niềm hi vọng.
Thời gian giúp con người thêm trưởng thành, giúp cho những kỉ niệm, kỉ vật trở nên quý giá. Nhờ đó, mỗi con người cũng biết trân trọng quá khứ và biết hướng tới tương lai nhiều hơn. Những kỉ vật như những chiếc cầu thần diệu, nối liền quá khứ, hiện tại và tương lai. Đối với tôi, con búp bê ngôi sao xanh là tất cả. Tôi vẫn luôn giữ cẩn thận con búp bê thay cho lời nói với bà: Cháu nhớ bà lắm. Tòi không dám chắc bà sẽ nghe được lời nói ấy nhưng tôi biết chắc rằng tại một nơi nào đố, bà cũng đang rất nhớ tôi, rất nhớ đứa cháu bé bỏng hay mít ướt này.