[toc:ul]
Câu 1: Theo em, đây là một tác phẩm ghi chép sự thật hay là tưởng tượng hư cấu? Căn cứ vào đâu để kết luận.
Câu 2: Đọc đoạn đầu tác phẩm và trả lời câu hỏi:
a) Va - ren đã hứa gì về vụ Phan Bội Châu?
b) Thực chất của lời hứa đó là gì? Cụm từ “nửa chính thức hứa” và câu hỏi của tác giả “giả thử cứ cho rằng [...] sẽ “chăm sóc” vụ ấy vào lúc nào và làm ra sao” có ý nghĩa gì trong việc bộc lộ thực chất lời hứa của Va-ren?
Câu 3: Trong cảnh Va-ren đến Hà Nội để gặp Phan Bội Châu:
a) Số lượng lời văn dành cho việc khắc hoạ tính cách của từng nhân vật nhiều ít như thế nào? Sự nhiều ít đó thể hiện dụng ý nghệ thuật gì của tác giả khi khắc hoạ tính cách của từng nhận vật?
b) Qua những lời lẽ có tính chất độc thoại của Va-ren, trước Phan Bội Châu, động cơ, tính cách, bản chất của Va-ren đã hiện lên như thế nào?
c) Qua sự im lặng của Phạn Bội Châu và lời bình của tác giả, nhận xét về khí phách, tư thế của Phạn Bội Châu trước Va-ren.
Câu 4: Theo em, ví thử truyện Những trò lố hay là Va-ren và Phạn Bội Châu dừng lại ở câu: “...chỉ là vì Phạn Bội Châu không hiểu Va-ren cũng như Va-ren không hiếu Phan Bội Châu” thì có được không? Nhưng ở đây lại có thêm đoạn kết, trong đó có chi tiết về lời quả quyết của anh lính dõng An Nam và chi tiết về lời đoán thêm của tác giả thì giá trị câu chuyện được nâng lên như thê nào?
Câu 5: Ngoài ra lại còn tái bút với lời quả quyết của nhân chứng thứ hai. Vậy giá trị của lời tái bút này là gì? Có điều gì thú vị trọng sự phối hợp giữa lời kết với lời tái bút?
Câu 6: Sau những phân tích trên, em hãy nêu lên tính cách của hai nhân vật Va-ren và Phan Bội Châu.
Câu 7: Trong truyện, thái độ của tác giả đối với Phan Bội Châu như thế nào? Căn cứ vào đâu đế biết được điều đó?
Câu 8: Giải thích nghĩa cụm từ “những trò lố" trong nhan đề tác phẩm
Câu 1: Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu là một truyện ngắn có tính chất kí sự, câu chuyện này là tưởng tượng của tác giả.
Căn cứ vào sự việc trước khi sang Đông Dương nhậm chức, Va-ren có tuyên bố sẽ quan tâm tới Phan Bội Châu, tác giả tưởng tượng và sáng tạo ra buổi gặp mặt kì lạ giữa Va-ren và Phan Bội Châu.
Câu 2: a. Trước khi sang Đông Dương, do sức ép của công luận ở Pháp và Đông Dương, Va-ren đã hứa sẽ chăm sóc vụ Phan Bội Châu.
b. Thực chất chỉ để trấn an nhân dân Việt Nam. Tác giả đã sử dụng biện pháp châm biếm sâu cay để lật tẩy bộ mặt giả dối của Va-ren (hứa một cách "nửa chính thức")
Câu 3: a. Tác giả dành một số lượng từ ngữ lớn, hình thức ngôn ngữ trần thuật để khắc hoạ tính cách Va-ren. Còn với Phan Bội Châu, tác giả dùng sự im lặng làm phương thức đối lập.
Dụng ý nghệ thuật: vừa gợi, rất thâm thuý, sinh động và lí thú
b. Qua lời nói, cử chỉ, Va-ren bộc lộ rõ tính cách nham hiểm, thâm độc.
c. Phan Bội Châu thể hiện một thái độ khinh bỉ cực độ, đồng thời cũng cho thấy bản lĩnh kiên cường trước kẻ thù.
Câu 4: Ý nghĩa của bài văn sẽ giảm đi rất nhiều nếu không có những lời bình vừa hóm hỉnh vừa sắc sảo của tác giả. Cho thấy Dù Va-ren có nói gì chăng nữa thì với Phan Bội Châu, y cũng chỉ là một kẻ xa lạ, một kẻ không đáng để Phan Bội Châu phải bận tâm.
Với chi tiết anh lính dõng An Nam, ta thấy trong con mắt của Phan Bội Châu, Va-ren cũng chỉ là một đứa trẻ.
Câu 5: Giá trị của lời tái bút: để diễn tả thái độ khinh miệt của Phan Bội Châu đối với Va-ren
Câu 6: Tính cách của hai nhân vật Va-ren và Phan Bội Châu
Câu 7: Thái độ của tác giả đối với Phan Bội Châu:
=> Thông qua thủ pháp tương phản đối lập giữa 2 tính cách nhân vật.
Câu 8: Nghĩa cụm từ “những trò lố":
Câu 1: Tác giả đã tưởng tượng và sáng tạo ra buổi gặp mặt kì lạ giữa Va-ren và Phan Bội Châu dựa trên sự việc trước khi sang Đông Dương nhậm chức, Va-ren có tuyên bố sẽ quan tâm tới Phan Bội Châu.
Câu 2: Vì sức ép của công luận ở Pháp và Đông Dương, Va-ren đã hứa sẽ chăm sóc vụ Phan Bội Châu. Nhưng thực chất đó chỉ là một lời hứa dối trá nhằm trấn an công luận, trấn an nhân dân Việt Nam đang đấu tranh đòi thả Phan Bội Châu.
=> Qua việc sử dụng biện pháp châm biếm sâu cay, tác giả muốn lật tẩy bộ mặt giả dối của Va-ren. chúng đã hứa rất nhiều nhưng không bao giờ giữ lời hứa.
Câu 3: a. Varen: số lượng từ ngữ lớn. Phan Bội Châu: sự chỉ là sự im lặng, phớt lờ => Phương thức đối lập, tương phản thâm thúy.
b+c. Va-ren bộc lộ rõ tính cách nham hiểm, thâm độc qua từng lời nói, cử chỉ. Còn Phan Bội Châu bản lĩnh kiên cường, thái độ khinh bỉ trước kẻ thù.
Câu 4:. Truyện dừng lại ở câu: “...chỉ là vì Phạn Bội Châu không hiểu Va-ren cũng như Va-ren không hiếu Phan Bội Châu” thì ý nghĩa bài văn sẽ giảm đi rất nhiều. Còn với chi tiết anh lính dõng An Nam cho thấy Phan Bội Châu chỉ xem Va-ren là một kẻ xa lạ, một đứa trẻ không đáng bận tâm.
Câu 5: Dường như thế vẫn chưa diễn tả hết được thái độ khinh miệt của Phan Bội Châu đối với Va-ren, tác giả đã thêm lời tái bút.
Tác giả phối hợp giữa lời kết với lời tái bút góp phần làm nổi bật tình cảnh vừa lố bịch vừa hài hước của Va-ren, đồng thời cũng làm rõ thêm thái độ, tính cách, bản lĩnh của Phan Bội Châu.
Câu 6: Tính cách của hai nhân vật:
Câu 7: Ta thấy rất rõ tình cảm yêu mến, thái độ trân trọng, cảm phục của tác giả đối với Phan Bội Châu thông qua thủ pháp tương phản đối lập, cách miêu tả của tác giả khi xây dựng nhân vật
Câu 8: Cụm từ “những trò lố” trong nhan đề tác phẩm có ý nghĩa mỉa mai châm biếm. “Những trò lố” ở đây là nói về những trò lố lăng, kệch cỡm mà Va-ren đã diễn trong suốt cuộc đối thoại với Phan Bội Châu.
Câu 1: Varen có tuyên bố là sẽ quan tâm tới Phan Bội Châu trước lúc mà tác giả sang Phương Đông nhậm chức. Để thể hiện điều đó, PBC đã sáng tạo ra buổi gặp mặt kì lạ giữa Va-ren và Phan Bội Châu dựa trên sự việc này. => Đây là một câu chuyện hư cấu mà tác giả dựng lên.
Câu 2: a. Varen hứa sẽ chăm sóc Phan Bội Châu
b. Đó là một lời hứa suôn, chỉ để nhằm trấn an dư luận tại Việt Nam. Vì vậy tác giả sử dụng biện pháp châm biếm để thấy được sự giả dối của tên Varen, khi những lời hứa ấy lại không mang đến lợi ích cho chúng thì chúng sẽ không thực hiện.
Câu 3: a. Tác giả xây dựng theo quan hệ tương phản, đối lập nhau: dành một số lượng từ ngữ lớn, tính cách Va-ren (thâm độc, nham hiểm); Còn với Phan Bội Châu, tác giả dùng sự im lặng.
bc. Qua từng lời nói, cử chỉ ta thấy:
Câu 4: Nếu truyền dừng lại ở câu “…như Va-ren không hiếu Phan Bội Châu”: ý nghĩa bài văn sẽ giảm đi
Chi tiết anh linh dõng An Nam cho thấy:
Câu 5: Tác giả đã kết hợp lòi tái bút và lời kết để nhấn mạnh bản lĩnh con người Phan Bội Châu và thái độ khinh miệt đối với tình cảnh lố bích Va-ren. => khiến cho câu chuyện hết sức hấp dẫn
Câu 6: Truyện cho ta thấy 2 tính cách đối lập của 2 nhân vật. Phan Bội Châu thì kiên cường, bất khuất, đứng vững trước mọi lời dụ dỗ của kẻ thù còn Va-ren đại diện cho cái ác, cái xấu xa, xảo quyệt, là kẻ phản bội nhục nhã.
Câu 7: Thông qua thủ pháp tương phản đối lập, thông qua cách miêu tả xây dựng nhân vật của tác giả, ta thấy tình cảm yêu mến, thái độ trân trọng, cảm phục của tác giả đối với Phan Bội Châu.
Câu 8: Qua thái độ mỉa mai châm biếm của tác giả, ta thấy nhan đề có cụm từ “những trò lố” nói về những trò lố lăng, kệch cỡm, giả dối của Va-ren.