Bài thơ nói về mùa thu, tháng 8, gió lớn đã cuốn mất ba lớp nhà tranh của tác giả, mái tranh bay rải khắp bờ sông. Trẻ con cướp giật, cắp tranh đi mặc tác giả dù già yếu kêu gào chẳng được. Ngôi nhà dột nát, mưa gió kéo dài chẳng dứt, những đứa con nằm chen chúc trong chiếc mền vải cũ đã bao năm. Nhà thơ thể hiện niềm mong ước được ngôi nhà rộng nhàn gian cho khắp thiên hạ, những kẻ sĩ nghèo đều hân hoan.
Nội dung: Bài thơ đã thể hiện một cách sinh động nỗi khổ của chính bản thân Đỗ Phủ vì căn nhà bị gió thu phá nát và ước mơ ước mơ có được ngôi nhà vững chắc ngàn vạn gian để che chở cho tất cả mọi người nghèo trong thiên hạ.
Ý nghĩa: Thể hiện tấm lòng nhân ái vẫn tồn tại ngay cả khi con người phải sống trong hoàn cảnh nghèo khổ cùng cực.