[toc:ul]
Hình ảnh người lao động và công việc của họ được miêu tả giữa thiên nhiên bao la của biền và trời.
Thông qua biện pháp nghệ thuật nhân hóa, so sánh, tác giả đã miêu tả con thuyền lướt giữa gió trăng lồng lộng, hình ảnh con người lao động hăng say, hòa quyện với thiên nhiên tạo nên một bức tranh tráng lệ.
Hình ảnh Đoàn thuyền ra khơi: trên nền hoàng hôn kì vĩ, rực rỡ, con thuyền căng buồm ra khơi với một niềm vui, sự phấn chấn và hăng say của người lao động.
HÌnh ảnh con thuyền lướt đi: "Thuyền ta lái gió với buồm trăng" => gió là người lái, trăng là cánh buồm. Thuyền và người hòa nhập với thiên nhiên, bay bổng, lâng lâng trong cái sự thơ mộng của gió, trăng, biển.
Bút pháp nghệ thuật trong bài thơ nổi bật là bút pháp lãng mạn, cảm xúc dạt dào của nhà thơ cùng với những hình ảnh kì vĩ.
Đây là khúc ca ngợi ca lao động, với tinh thần làm chủ và niềm vui phơi phới.
Âm hưởng hào hùng, tràn đầy sức sống cho thấy tinh thần và hi vọng của những người lao động.
Giọng điệu bài thơ sôi nổi, khỏe khoắn, tràn đầy không khí hứng khởi. Lời thơ dõng dạc giọng điệu, cách gieo vần linh hoạt.
Qua bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” ta thấy được, nhà thơ Huy Cận có cái nhìn tươi mới và cảm xúc hào hứng, tràn đầy niềm vui về cuộc sống. Trong công cuộc Xây dựng XHCN ở miền Bắc, đất nước đang dần đi lên nhờ những con người lao động hăng say, nhà thơ tin tưởng và phấn khởi rằng: đất nước sẽ ngày càng thêm giàu đẹp.
Nội dung: Không khí khẩn trưởng, hăng say của người lao động đánh cá với khí thế làm chủ biển cả qua hình ảnh đoàn thuyền ra khơi.
Nghệ thuật: so sánh (mặt trời - hòn lửa), ẩn dụ (then cài - sập cửa), bút pháp lãng mạn.
Nội dung: Hình ảnh lao động huy hoàng, hoành tráng tràn đầy sức mạnh của người lao động.
Nghệ thuật: nhân hóa (mặt trời đội biển, đoàn thuyề chạy đua ), bút pháp lãng mạn.