[toc:ul]
Lĩnh vực | Tác giả | Tác phẩm tiêu biểu | |
Văn học | Vích-to Huy-gô (Pháp, 1802 - 1885) | Tiểu thuyết “Những người cùng khổ”. | |
Lép Tôn-xtôi (Nga, 1828 - 1910) | Chiến tranh và Hòa bình, An-na Ka-rê-ni-na, Phục sinh. | ||
Mác Tuên (Mĩ, 1935 - 1910) | Những người I-nô-xăng đi du lịch, Những cuộc phiêu lưu của Tôm Xoay-ơ. | ||
Ban-dắc (Pháp, 1799 - 1850 ) | Tấn trò đời, Vỡ mộng, Trời không có mắt,… | ||
An-đéc-xen (Đan Mạch, 1805 - 1875) | Được mệnh danh là “ông vua kể chuyện cổ tích” với các tác phẩm: Nàng tiên cá, Cô bé bán diêm,… | ||
Pu-skin (Nga, 1799 - 1837) | Con đường mùa đông, Tôi yêu em, Đám mây đen,… | ||
Ra-bin-đra-nát Ta-go (Ấn Độ) | Thơ Dâng (đoạt giải Noben năm 1913). | ||
Lỗ Tấn (Trung Quốc, 1881 - 1936) | Nhật kí người điên, AQ Chính chuyện; Thuốc,... | ||
Hô-xê Ri-đan (Philippin) | Đừng động vào tôi,… | ||
Về nghệ thuật |
Hội họa | Van Gốc (Hà Lan) | Đêm đầy sao, Hoa diên vĩ, Những người ăn khoai tây,… |
Phu-gi-ta (Nhật Bản) | Con mèo khôn ngoan,… | ||
Pi-cát-xô (Tây Ban Nha) | Nhạc công guitar già, Người đàn bà khóc,… | ||
Lê-vi-tan (Nga) | Mùa thu vàng, Rừng bạch dương, Bên vực nước xoáy,… | ||
Âm nhạc | Trai-cốp-xki (1840 - 1893) | các vở balê: Hồ Thiên Nga, Người đẹp ngủ trong rừng, vở ôpêra: Con đầm pích,… |
CNXH không tưởng là học thuyết xây dựng một xã hội trong lòng chế độ tư bản, do Xanh Xi – mông, Phu – ri – ê và Ố - oen xây dựng, ra đời vào đầu thế kỉ XIX, chủ nghĩa xã hội không tưởng tố cáo mạnh mẽ sự bóc lột tư bản chủ nghĩa, nhưng không đề ra được con đường đấu tranh cách mạng đúng đắn để giải phóng giai cấp công nhân và nhân dân lao động. Họ chỉ dừng lại ở mơ ước xây dựn một xã hội mới, tốt đẹp, công bằng hơn, một cuộc sống không có nghèo khổ, không vó chiến tranh. Việc thực hiện ước mơ này chỉ được thực hiện thông qua tuyên truyền, cổ động mà không đấu tranh. Vì vậy, nó mang tính chất không tưởng.
Nhà soạn nhạc Mô-da (1756 - 1791)
Nhà soạn nhạc Trai-cốp-xki (1840 - 1893)
Nhà thơ Pu-skin (1799 - 1837)
Tác phẩm Tấn trò đời của Ban – dắc là một bức tranh miêu tả trung thực sinh động của xã hội Pháp nửa đầu thế kỉ XIX. Ban – dắc đã lột trần được những thủ đoạn làm giàu của giai cấp tư sản. Đối lập với giai cấp tư sản giàu có là nhân dân lao động nghèo khổ.