[toc:ul]
Nhan đề: chứa đựng mâu thuẫn trào phúng, kích thích trí tò mò của người đọc. Nhà có tang đáng lẽ phải buồn nhưng ở đây lại là hạnh phúc: đám con cháu bất hiếu hạnh phúc vì được thừa kế tài sản, và khoe mẽ khi cụ cố chết.
=> cách đặt tiêu đề vừa gây chú ý, vừa phản ánh đúng một sự thật mỉa mai, hài hước và tàn nhẫn.
Hạnh phúc của mỗi người trong gia đình:
Cảnh "đám ma gương mẫu": là đám ma mà ai ai cũng có niềm hạnh phúc riêng của mình, kể cả những người trong gia đình và ngoài gia đình (xem câu 2)
Đỉnh cao của màn kịch trào phúng là cảnh hạ huyệt với những hành động lố lăng, giả tạo của đám con cháu: cậu Tú Tân cùng bạn bè nhảy rần rộ lên một tạo dáng, Cụ cố Hồng thì ho khạc, mếu máo và ngất đi. Cả đám tang chỉ có duy nhất tiếng khóc của Phán mọc sừng nhưng là tiếng khóc nhằm che giấu nụ cười: Hứt! Hứt! Hứt!..
=> Cả đám tang là một màn hài kịch.
Xã hội đương thời là xã hội thối nát, Âu hóa rởm, đạo đức và nhân cách của con người ngày càng đi xuống, suy đồi, đối xử với nhau giả dối, vô nhân tính.
Thía độ của tác giả: chán ghét cái xã hội thối nát, chó đểu và khốn nạn.
Nghệ thuật trào phúng: Xây dựng tình huống truyện độc đáo tạo nên một màn hài kịch chua chát, vạch mặt sự đồi bại của xã hội đương thời. Sử dụng nhiều thủ pháp cường điệu, nói ngược, nói mỉa, ngòi bút biến hóa linh hoạt, đi vào từng chi tiết nhỏ => một nhà văn hiện thực xuất sắc.