Câu 1: Ông Giuốc-đanh bực bội vì điều gì?
Hướng dẫn trả lời:
Ông Giuốc-đanh bực bội vì bộ lễ phục mà Phó may làm cho ông có các vấn đề như áo chật, giày đau chân, và áo được may theo lối không phải làm cho các quý phái mà ông ưa thích.
Câu 2: Phó may đã lừa ông Giuốc-đanh ra sao?
Hướng dẫn trả lời:
Phó may đã lừa ông Giuốc-đanh bằng cách cho rằng bộ lễ phục là đẹp nhất triều đình và không cần may hoa xuôi. Tuy nhiên, ông Giuốc-đanh phát hiện ra rằng áo được làm không theo mong muốn của ông và không phù hợp với lối ưa thích của ông.
Câu 3: Ông Giuốc-đanh phát hiện điều gì?
Hướng dẫn trả lời:
Ông Giuốc-đanh phát hiện rằng bộ lễ phục mà Phó may làm cho ông có những vấn đề như áo chật, giày đau chân và áo được làm không phải theo lối mà ông ưa thích.
Câu 4: Các chỉ dẫn (in nghiêng) có tác dụng gì?
Hướng dẫn trả lời:
Các chỉ dẫn (in nghiêng) có tác dụng chú thích cho các hành động của các nhân vật trong vở kịch.
Câu 5: Chi tiết nào chứng tỏ ông Giuốc-đanh thích được nịnh nọt?
Hướng dẫn trả lời:
Chi tiết chứng tỏ ông Giuốc-đanh thích được nịnh nọt là khi ông rất hài lòng khi được gọi là "đức ông" và thưởng cho các thợ phụ bằng tiền khi họ tôn xưng ông bằng các từ lóng như "đức ông."
Câu 6: Đám thợ phụ đã tôn xưng ông Giuốc-đanh bằng những từ nào?
Hướng dẫn trả lời:
Đám thợ phụ đã tôn xưng ông Giuốc-đanh bằng những từ như "ông lớn" và "đức ông."
Câu 1: Đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục kể về chuyện gì? Nhận biết và nêu tác dụng của các chỉ dẫn sân khấu ở văn bản này.
Hướng dẫn trả lời:
Đoạn trích "Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" kể về việc ông Giuốc-đanh mặc bộ lễ phục mới mà Phó may đã may cho ông.
Những chỉ dẫn sân khấu được in nghiêng, cho vào ngoặc đơn trong văn bản có tác dụng hướng dẫn động tác cho các diễn viên kịch, thêm vào đó khi mọi người đọc văn bản có thể hiểu rõ bối cảnh và nội dung hơn. Ví dụ:
"Phó may, thợ phụ mang bộ lễ phục của ông Giuốc-Đanh": Chỉ dẫn này giới thiệu các nhân vật và địa điểm của sự kiện. Nó cho biết Phó may và các thợ phụ đang làm việc với bộ lễ phục của ông Giuốc-Đanh.
"Ông Giuốc-Đanh – A! Bác đã tới đấy à? Tối sắp phát khùng lên vì bác đây.": Chỉ dẫn này tạo ra một tình huống trò chuyện giữa ông Giuốc-Đanh và Phó may, cho thấy tâm trạng của ông Giuốc-Đanh và tạo nên một tình huống hài hước.
"Bốn chú thợ phụ ra, hai chú cởi tuột quần cộc của ông Giuốc-Đanh mặc lúc tập kiếm vừa rồi, hai chú thì lột áo ngắn rồi họ mặc bộ lễ phục mới vào cho ông.": Chỉ dẫn này mô tả hành động của các thợ phụ khi chúng đang giúp ông Giuốc-Đanh mặc bộ lễ phục mới, tạo nên một hình ảnh vui nhộn và sự chuẩn bị cho sự kiện tiếp theo.
Câu 2: Nêu lên một số chi tiết gây cười trong văn bản. Biện pháp phóng đại thể hiện rõ nhất ở chi tiết nào?
Hướng dẫn trả lời:
Một số chi tiết gây cười trong văn bản là:
Khi ông Giuốc-Đanh tưởng rằng đôi bít tất lụa của ông chật quá, anh ta nói, "tôi khổ sở vô cùng mới xỏ chân vào được và đã đứt mất hai mắt rồi." Điều này là một biểu hiện của việc phóng đại vấn đề nhỏ thành vấn đề lớn và có sự hài hước trong việc ông Giuốc-Đanh tưởng rằng đôi bít tất có thể làm mất mắt.
Khi ông Giuốc-Đanh tại tiếp rằng, "Lại đôi giày bác bảo đóng cho tôi làm tôi đau chân ghê gớm." Phó may phản đối và nói rằng đôi giày không làm đau, nhưng ông Giuốc-Đanh cứ tiếp tục tưởng tượng ra tình huống làm đau, và đây là một tình huống hài hước khác.
Khi Phó may và ông Giuốc-Đanh tranh luận về việc có nên may hoa áo xuôi hay không, ông Giuốc-Đanh nói, "Nếu ngài muốn thì tôi sẽ xin may hoa xuôi lại thôi mà." Điều này cho thấy việc ông Giuốc-Đanh không chấp nhận ý kiến của Phó may và tỏ ra bướng bỉnh trong việc may áo.
Biện pháp phóng đại thể hiện rõ nhất ở chi tiết ông Giuốc-Đanh tưởng rằng đôi bít tất lụa chật có thể làm mất mắt, là một tình huống không thực tế và được phóng đại để tạo ra tiết muối hài hước.
Câu 3: Qua đoạn trích, em thấy ông Giuốc-đanh là người thế nào? Hãy phân tích đặc điểm tính cách của nhân vật này.
Hướng dẫn trả lời:
Qua đoạn trích, ông Giuốc-Đanh là một người có đặc điểm tính cách sau:
Tự phảng phất: Ông Giuốc-Đanh tỏ ra có tính cách phảng phất và bướng bỉnh. Anh ta có xu hướng phóng đại những vấn đề nhỏ thành những vấn đề lớn, như tưởng tượng rằng đôi bít tất lụa chật có thể làm mất mắt và đòi hỏi may lại bộ lễ phục theo ý của mình.
Khó tính: Ông Giuốc-Đanh có khả năng làm phiền người khác với sự khó tính và yêu cầu không thực tế của mình. Anh ta không chấp nhận ý kiến của Phó may về việc may hoa áo xuôi và cứng đầu trong việc muốn thay đổi áo theo ý mình.
Thích được nịnh nọt: Ông Giuốc-Đanh thích được tôn vinh và nịnh nọt. Anh ta tận hưởng việc bị gọi là "ông lớn" và "đức ông," và anh ta thưởng cho các thợ phụ vì việc đó, mặc dù đó chỉ là cách họ nói để thuận tiện cho anh ta.
Không thực tế: Ông Giuốc-Đanh có xu hướng không thực tế và không biết nghe lời ý kiến của người khác, như khi anh ta tưởng tượng ra việc đôi bít tất lụa chật có thể làm mất mắt và khi không chấp nhận ý kiến của Phó may về việc may hoa áo xuôi.
Tóm lại, ông Giuốc-Đanh trong đoạn trích là một người có tính cách khó tính, phóng đại, thích được tôn vinh, và không thực tế.
Câu 4: Theo em, đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục muốn phê phán điều gì?
Hướng dẫn trả lời:
Đoạn trích "Ông Giuốc-Đanh mặc lễ phục" có thể muốn phê phán sự lòe loẹt và thiếu thực tế trong việc một số người cố tình trưng bày bản thân qua cách ăn mặc hoặc hành động để được nổi bật và tôn vinh trong xã hội. Ông Giuốc-Đanh trong đoạn trích này đóng vai một người đàn ông quý phái, nhưng lại có những yêu cầu và mong đợi không hợp lý, thậm chí là hời hợt, với người may áo và thợ phụ. Cách ông ta tư duy và cư xử, đặc biệt là việc đòi hỏi may hoa áo xuôi, thể hiện tính cách kiêng nhẫn và thích nổi tiếng mà không cần xem xét tính thực tế của việc này.
Từ đó, đoạn trích muốn phê phán tình trạng trong xã hội khi một số người dấn thân vào việc tạo dựng hình ảnh và vị thế xã hội mà họ không thực sự phù hợp hoặc không thật sự có năng lực cho việc đó.
Câu 5: Nếu người thân hoặc bạn của em có tính cách như ông Giuốc-đanh, em sẽ khuyên họ như thế nào?
Hướng dẫn trả lời:
Nếu người thân hoặc bạn của em có tính cách giống ông Giuốc-Đanh, em sẽ khuyên họ như sau:
Khuyên họ tự tin trong bản thân: Để tránh việc cố gắng thể hiện bản thân một cách quá mức thông qua việc ăn mặc hoặc hành động không cần thiết, họ nên tự tin với những phẩm chất và khả năng thực sự của mình.
Thấu hiểu giá trị của sự thực tế: Hãy giúp họ thấu hiểu rằng việc trung thực và thực tế trong cách ứng xử và xây dựng danh tiếng sẽ mang lại lòng tôn trọng và uy tín hơn là việc tạo dựng hình ảnh giả tạo.
Tôn trọng công sức của người khác: Nhắc nhở họ rằng sự cởi mở và tôn trọng đối với công sức và nỗ lực của người khác sẽ giúp họ tạo ra mối quan hệ xã hội tích cực hơn.
Học cách thực tế và tận tâm: Khuyên họ học cách đặt ra các mục tiêu thực tế và làm việc tận tâm để đạt được chúng, thay vì chỉ quan tâm đến việc thể hiện bản thân.
Lắng nghe ý kiến của người khác: Hãy khuyến khích họ lắng nghe và suy nghĩ về ý kiến và góp ý của người khác thay vì chỉ tự quyết định mọi việc dựa trên cảm tính.
Tóm lại, việc khuyên người thân hoặc bạn có tính cách giống ông Giuốc-Đanh nên xoay quanh việc khuyến khích họ phát triển tính thực tế, trung thực và tôn trọng đối với người khác để xây dựng mối quan hệ xã hội và danh tiếng một cách tích cực và bền vững.
Câu 6: Viết một đoạn văn (khoảng 6 – 8 dòng) nhận xét về nhân vật phó may và các thợ phụ trong văn bản.
Gợi ý:
Phó May được mô tả như là một người thông minh, tháo vát, và có khả năng thuyết phục khi lừa ông Giuốc-Đanh.
Cách Phó May đáp trả ông Giuốc-Đanh và lý luận của mình khiến câu chuyện trở nên hài hước.
Các thợ phụ được miêu tả như những nhân vật vui vẻ và hài hước, với tính cách hợp tác và sẵn sàng làm việc để thỏa mãn ý muốn của ông Giuốc-Đanh, tạo ra tình huống dở khóc dở cười trong câu chuyện.