[toc:ul]
Câu 1: Qua tiêu đề bài thơ ta thấy biểu hiện tình quê hương ở bài này có gì độc đáo?
Trả lời:
Nét độc đáo: nghịch lí ngậm ngùi bị gọi là khách ngay trên chính quê hương mình trong ngày đầu tiên trở về.
Câu 2: Chứng minh hai câu đầu đã dùng phép đối trong câu. Nêu tác dụng của việc dùng phép đối ấy.
Trả lời:
Hai câu đầu dùng phép đối:
- Thiếu tiểu li gia / lão đại hồi (Trẻ ra đi, giá quay về) => lòng luôn hướng về quê hương
- Hương âm vô cải / mấn mao tồi (tóc đã bạc nhưng giọng quê không đổi) => tiếng nói quê hương luôn khắc sâu trong lòng
Câu 3: Kẻ lại bảng sau và đánh dấu X vào ô mà em cho hợp lí (bảng trang 127 sgk) Sau khi đánh dấu, có thể dùng lời để giải thích thêm, cũng có thể dùng cách giải thích khác không có trong các ô.
Trả lời:
Phương thức biểu đạt | Tự sự | Miêu tả | Biểu cảm | Biểu cảm qua tự sự | Biểu cảm qua miêu tả |
Câu 1 | X | | x | x | |
Câu 2 | | x | x | | X |
- Câu 1: Tự sự + biểu cảm => Biểu cảm qua tự sự
- Câu 2: Miêu tả + biểu cảm => Biểu cảm qua miêu tả.
Câu 4: Sự biểu đạt của tình quê hương ở hai câu trên và hai câu dưới có gì khác nhau về giọng điệu?
Trả lời:
- Hai câu đầu: giọng điệu nhẹ nhàng, bình thản, có chút ngậm ngùi khi trở về quê sau bao nhiêu năm
- Hai câu sau: hóm hỉnh, bi hài, cảm xúc vừa vui vừa buồn khi bị cho là khách trên chính mảnh đất quê hương.
[Luyện tập] Căn cứ vào bản dịch nghĩa bài Hồi hương ngẫu thư và những điều nhận được qua việc học bài thơ này, hãy so sánh bài thơ dịch của Phạm Sĩ Vĩ và Trần Trọng San?
Trả lời:
- Giống nhau: sử dụng thể thơ lục bát và dịch sát nghĩa
- Khác nhau:
- Bản dịch của Phạm Sĩ Vĩ không có hình ảnh tiếu: tiếng cười của trẻ con và không dịch được sát ý thơ tương kiến, bất tương thức (gặp nhau, không biết nhau).
- Bản dịch của Trần Trọng San hai câu cuối dịch sát với nguyên tác hơn nhưng âm điệu không được mềm mại, hơi bị hụt hẫng.