[toc:ul]
1. CÂU HỎI TRƯỚC KHI ĐỌC
Câu 1: Kể tên một số loài hoa em biết. Em có thể "nhận ra" các loài hoa ấy bằng những cách nào?
Câu 2: Theo em, nhan đề Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ gợi điều gì thú vị?
2. CÂU HỎI ĐỌC VĂN BẢN
Câu 1: Em hãy cho biết những chi tiết trong lời kể về bố của nhân vật "Tôi".
Câu 2: Em hãy cho biết những lời nói, cử chỉ của các nhân vật?
Câu 3: Vì sao nhân vật "tôi" có thể giúp bố cứu được bạn Tí?
Câu 4: Vì sao nhân vật "tôi" thích gọi tên bố và bạn Tí?
Câu 5: Em hãy cho biết suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật "tôi" khi nghe bố giảng giải về những món quà?
Câu 6: Điều bí mật mà nhân vật "tôi" muốn chia sẻ là gì?
3. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1: Nhân vật "tôi" đã được bố dạy cho cách "nhìn" đặc biệt như thế nào để nhận ra những bông hoa trong vườn?
Câu 2: Nhân vật người bố chủ yếu được miêu tả qua lời kể của nhân vật nào? Việc lựa chọn người kể chuyện như vậy có tác dụng gì?
Câu 3: Nêu cảm nhận về tính cách của nhân vật người bố. Chỉ ra một số chi tiết khiến em có những cảm nhận đó.
Câu 4: Vì sao nhân vật "tôi" có thể biết chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí vang lên từ đâu? Chi tiết này có mối liên hệ với chi tiết nào trước đó?
Câu 5: Liệt kê những chi tiết tiêu biểu miêu tả cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật "tôi" về bố và bạn Tí. Những chi tiết đó cho thấy đặc điểm tính cách nào của nhân vật "tôi"?
Câu 6: Khi "vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ", nhân vật "tôi" đã phát hiện được những "bí mật" gì? Theo em, những "bí mật" ấy mang lại điều gì cho cuộc sống hằng ngày của nhân vật?
Câu 7: Em có đồng tình với những điều nhân vật người bố nói về các "món quà" không? Vì sao?
VIẾT KẾT NỐI VỚI ĐỌC
Hãy viết đoạn văn (khoảng 5 - 7 câu) về một "món quà" em đặc biệt yêu thích.
1. CÂU HỎI TRƯỚC KHI ĐỌC
Câu 1:
- Một số loài hoa em biết: hoa hồng, hoa cúc họa mi, hoa lay ơn,...
- Em có thể "nhận ra" các loài hoa ấy bằng những cách: nhìn vào hình dáng, màu sắc; ngửi mùi hương; nhận biết mùa hoa,...
Câu 2: Nhan đề Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ cho thấy chủ thể của hành động đồng thời thực hiện hai hành động tưởng như không thể cùng thực hiện được trong một lúc. Hành động vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ gợi ra một khung cảnh thơ mộng, con người đang hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận thiên nhiên.
2. CÂU HỎI ĐỌC VĂN BẢN
Câu 1: Những chi tiết trong lời kể về bố của nhân vật "Tôi":
- Bố trồng nhiều hoa,
- Buổi chiều ra đồng về, bố thường dẫn tôi ra vườn, hai bố con thi nhau tưới.
- Bố làm cho tôi một cái bình tưới nhỏ bằng cái thùng đựng sơn rất vừa tay.
- Bố thường bảo tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn tôi đi chạm từng bông hoa một.
Câu 2: Những lời nói, cử chỉ của các nhân vật:
- Bố: Đố con hoa gì? Phen này, con sẽ đoạn nhận hết các loài hoa của bố mất thôi, Bố thấy con hé mắt, Thật không....-> thân mật
- Con: Không, con không hé mắt. -> Cãi lại
Câu 3: Nhân vật "tôi" có thể giúp bố cứu được bạn Tí là vì: nhân vật "tôi" nghe tiếng hét và biết được tiếng hét đó phát ra từ hướng nào, cách bao xa.
Câu 4: Nhân vật "tôi" thích gọi tên bố và bạn Tí là vì: nhân vật "tôi" rất thân với Tí và bố, người càng thân với mình bao nhiêu thì âm thanh của cái tên đó càng tuyệt diệu bấy nhiêu.
Câu 5: Suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật "tôi" khi nghe bố giảng giải về những món quà: ngạc nhiên.
Câu 6: Điều bí mật mà nhân vật "tôi" muốn chia sẻ là: con mắt thần của nhân vật "tôi" nằm ở mũi.
3. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1: Nhân vật "tôi" đã được bố dạy cho cách "nhìn" đặc biệt để nhận ra những bông hoa trong vườn:
- Nhắm mắt lại, chạm từng bông hoa một.
- Ngửi hương hoa rồi gọi tên loài hoa.
Câu 2:
- Nhân vật người bố chủ yếu được miêu tả qua lời kể của nhân vật "tôi".
- Việc lựa chọn người kể chuyện như vậy có tác dụng làm cho người bố hiện lên trong cái nhìn của nhân vật "tôi" - người con, mang tính khách quan, chân thực hơn so với để người bố tự kể về bản thân mình.
Câu 3: Tính cách của nhân vật người bố:
- Yêu thương con, muốn con phát triển được những khả năng đặc biệt (những trò chơi giúp người con cảm nhận được các loài hoa).
- Tốt bụng (cứu thằng Tí).
- Tinh tế, tình cảm (nhận món quà của Tí, nói với người con về ý nghĩa của món quà, về vẻ đẹp âm thanh của những cái tên gần gũi).
Câu 4:
- Nhân vật "tôi" có thể biết chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí vang lên từ đâu vì nhân vật "tôi" đã luyện tập được phản xạ nghe âm thanh, đoán biết được âm thanh đó phát ra từ hướng nào và cách bao xa.
- Chi tiết này có mối liên hệ với chi tiết nhân vật "tôi" chỉ nghe tiếng bước chân của người bố cũng có thể đoán được chính xác bố đang cách mình bao nhiêu bước chân, bao nhiêu mét.
Câu 5:
- Những chi tiết tiêu biểu miêu tả cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật "tôi" về bố và bạn Tí:
+ Chỉ cho mình thằng Tí biết bí mật sao có thể đoán trúng âm thanh phát ra từ đâu.
+ Thích gọi tên thằng Tí và gọi tên bố chỉ để nghe âm thanh.
+ Chạm vào bố và la lên: "A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!"
- Những chi tiết đó cho thấy nhân vật "tôi" là rất yêu quý thằng Tí và bố, là một nhân vật trong sáng, tình cảm.
Câu 6:
- Khi "vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ", nhân vật "tôi" đã phát hiện được những "bí mật":
+ Bấy giờ là mùa gì và bông hoa nào đang nở, tên là gì.
+ Biết được từng tiếng bước chân trong vườn, biết chính xác đó là bố hay mẹ, người đó cách xa mình bao nhiêu mét.
- Những "bí mật" ấy giúp cho cuộc sống hằng ngày của nhân vật "tôi" có thể giúp ích mọi người và được mọi người quý mến.
Câu 7: Em đồng tình với những điều nhân vật người bố nói về các "món quà". Vì:
- Món quà cho thấy vẻ đẹp trong tình cảm của người tặng quà, và khi người nhận nhận món quà đó, nó cũng thể hiện người nhận là người có cảm xúc, hiểu được tình cảm của người tặng.
- Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng vì chỉ khi có tình cảm, người ta mới dành tặng nụ hôn đó cho người khác.
- Nhân vật "tôi" cũng là một món quà của bố vì đối với bố, nhân vật "tôi" là người con, là một sự đẹp đẽ mà tạo hóa ban tặng, là kêt tinh tình cảm của bố mẹ, là người để bố dạy dỗ, yêu thương.
VIẾT KẾT NỐI VỚI ĐỌC
Có một "món quà" em đặc biệt yêu thích, dó chính là mẹ của em. Mẹ của em là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang và yêu thương con hết mực. Mẹ chăm lo cho những đứa con từng bữa ăn, giấc ngủ. Khi em đi học, mẹ chỉnh quần áo và cả khăn quàng. Lũ bạn vẫn thường ghen tị với em vì điều đó. Nếu không có mẹ - "món quà" đặc biệt đó, có lẽ em khó có thể có được một cuộc sống vui vẻ, thoải mái và được học hành đến nơi đến chốn. Tôi yêu và biết ơn về "món quà" to lớn này biết nhường nào!
1. CÂU HỎI TRƯỚC KHI ĐỌC
Câu 1:
- Hoa hồng, hoa cúc họa mi, hoa lay ơn,...
- Nhìn vào hình dáng, màu sắc; ngửi mùi hương; nhận biết mùa hoa,...
Câu 2: Hành động vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ gợi ra một khung cảnh thơ mộng, con người đang hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận thiên nhiên.
2. CÂU HỎI ĐỌC VĂN BẢN
Câu 1:
- Bố trồng nhiều hoa,
- Buổi chiều ra đồng về, bố thường dẫn tôi ra vườn, hai bố con thi nhau tưới.
- Bố làm cho tôi một cái bình tưới nhỏ bằng cái thùng đựng sơn rất vừa tay.
- Bố thường bảo tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn tôi đi chạm từng bông hoa một.
Câu 2:
- Bố: Đố con hoa gì? Phen này, con sẽ đoạn nhận hết các loài hoa của bố mất thôi, Bố thấy con hé mắt, Thật không....-> thân mật
- Con: Không, con không hé mắt. -> Cãi lại
Câu 3: Vì nhân vật "tôi" nghe tiếng hét và biết được tiếng hét đó phát ra từ hướng nào, cách bao xa.
Câu 4: Vì nhân vật "tôi" rất thân với Tí và bố, người càng thân với mình bao nhiêu thì âm thanh của cái tên đó càng tuyệt diệu bấy nhiêu.
Câu 5: Ngạc nhiên.
Câu 6: Con mắt thần của nhân vật "tôi" nằm ở mũi.
3. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1:
- Nhắm mắt lại, chạm từng bông hoa một.
- Ngửi hương hoa rồi gọi tên loài hoa.
Câu 2:
- Nhân vật người bố chủ yếu được miêu tả qua lời kể của nhân vật "tôi".
- Tác dụng làm cho người bố hiện lên trong cái nhìn của nhân vật "tôi" - người con, mang tính khách quan, chân thực hơn so với để người bố tự kể về bản thân mình.
Câu 3:
- Yêu thương con, muốn con phát triển được những khả năng đặc biệt (những trò chơi giúp người con cảm nhận được các loài hoa).
- Tốt bụng (cứu thằng Tí).
- Tinh tế, tình cảm (nhận món quà của Tí, nói với người con về ý nghĩa của món quà, về vẻ đẹp âm thanh của những cái tên gần gũi).
Câu 4:
- Vì nhân vật "tôi" đã luyện tập được phản xạ nghe âm thanh, đoán biết được âm thanh đó phát ra từ hướng nào và cách bao xa.
- Chi tiết này có mối liên hệ với chi tiết nhân vật "tôi" chỉ nghe tiếng bước chân của người bố cũng có thể đoán được chính xác bố đang cách mình bao nhiêu bước chân, bao nhiêu mét.
Câu 5:
+ Chỉ cho mình thằng Tí biết bí mật sao có thể đoán trúng âm thanh phát ra từ đâu.
+ Thích gọi tên thằng Tí và gọi tên bố chỉ để nghe âm thanh.
+ Chạm vào bố và la lên: "A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!"
-> Cho thấy nhân vật "tôi" là rất yêu quý thằng Tí và bố, là một nhân vật trong sáng, tình cảm.
Câu 6:
- "Bí mật":
+ Bấy giờ là mùa gì và bông hoa nào đang nở, tên là gì.
+ Biết được từng tiếng bước chân trong vườn, biết chính xác đó là bố hay mẹ, người đó cách xa mình bao nhiêu mét.
-> Giúp cho cuộc sống hằng ngày của nhân vật "tôi" có thể giúp ích mọi người và được mọi người quý mến.
Câu 7: Đồng tình vì:
- Món quà cho thấy vẻ đẹp trong tình cảm của người tặng quà, và khi người nhận nhận món quà đó, nó cũng thể hiện người nhận là người có cảm xúc, hiểu được tình cảm của người tặng.
- Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng vì chỉ khi có tình cảm, người ta mới dành tặng nụ hôn đó cho người khác.
- Nhân vật "tôi" cũng là một món quà của bố vì đối với bố, nhân vật "tôi" là người con, là một sự đẹp đẽ mà tạo hóa ban tặng, là kêt tinh tình cảm của bố mẹ, là người để bố dạy dỗ, yêu thương.
VIẾT KẾT NỐI VỚI ĐỌC
Có một "món quà" em đặc biệt yêu thích, dó chính là mẹ của em. Mẹ của em là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang và yêu thương con hết mực. Mẹ chăm lo cho những đứa con từng bữa ăn, giấc ngủ. Lũ bạn vẫn thường ghen tị với em vì được mẹ chuẩn bị áo quần, mũ trước khi đi học. Nếu không có mẹ - "món quà" đặc biệt đó, có lẽ em khó có thể có được một cuộc sống vui vẻ, thoải mái và được học hành đến nơi đến chốn. Tôi yêu và biết ơn về "món quà" to lớn này biết nhường nào!
1. CÂU HỎI TRƯỚC KHI ĐỌC
Câu 1:
- Hoa hồng, hoa cúc,...
- Nhìn vào hình dáng, màu sắc, mùi hương.
Câu 2: Hành động đó gợi ra một khung cảnh thơ mộng, con người đang hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận thiên nhiên.
2. CÂU HỎI ĐỌC VĂN BẢN
Câu 1: Hình ảnh người bố gắn với vườn hoa
Câu 2:
- Bố: Đố con hoa gì? Phen này, con sẽ đoạn nhận hết các loài hoa của bố...-> thân mật
- Con: Không, con không hé mắt. -> Cãi lại
Câu 3: Vì nhân vật "tôi" nghe tiếng hét và biết được tiếng hét đó phát ra từ hướng nào, cách bao xa.
Câu 4: Vì nhân vật "tôi" rất thân với Tí và bố.
Câu 5: Ngạc nhiên.
Câu 6: Con mắt thần của nhân vật "tôi" nằm ở mũi.
3. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1:
- Nhắm mắt lại, chạm từng bông hoa một.
- Ngửi hương hoa rồi gọi tên loài hoa.
Câu 2: Nhân vật người bố chủ yếu được miêu tả qua lời kể của nhân vật "tôi" -> làm cho người bố hiện lên trong cái nhìn của người con, mang tính khách quan, chân thực hơn so với để người bố tự kể về bản thân mình.
Câu 3:
- Yêu thương con, muốn con phát triển được những khả năng đặc biệt.
- Tốt bụng.
- Tinh tế, tình cảm.
Câu 4:
- Vì nhân vật "tôi" đã luyện tập được phản xạ nghe âm thanh, đoán biết được âm thanh đó phát ra từ hướng nào và cách bao xa.
- Chi tiết này có mối liên hệ với chi tiết nhân vật "tôi" chỉ nghe tiếng bước chân của người bố cũng có thể đoán được chính xác bố đang cách mình bao nhiêu bước chân, bao nhiêu mét.
Câu 5:
+ Chỉ cho mình thằng Tí biết bí mật sao có thể đoán trúng âm thanh phát ra từ đâu.
+ Thích gọi tên thằng Tí và gọi tên bố chỉ để nghe âm thanh.
+ Chạm vào bố và la lên: "A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!"
-> Cho thấy nhân vật "tôi" là rất yêu quý thằng Tí và bố, là một nhân vật trong sáng, tình cảm.
Câu 6:
+ Bấy giờ là mùa gì và bông hoa nào đang nở, tên là gì.
+ Biết được từng tiếng bước chân trong vườn, biết chính xác đó là bố hay mẹ, người đó cách xa mình bao nhiêu mét.
-> Giúp cho cuộc sống hằng ngày của nhân vật "tôi" có thể giúp ích mọi người và được mọi người quý mến.
Câu 7:
- Món quà cho thấy vẻ đẹp trong tình cảm của người tặng quà.
- Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng vì chỉ khi có tình cảm, người ta mới dành tặng nụ hôn đó cho người khác.
- Nhân vật "tôi" cũng là một món quà của bố vì đối với bố.
VIẾT KẾT NỐI VỚI ĐỌC
Có một "món quà" em đặc biệt yêu thích, dó chính là mẹ của em. Mẹ của em là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang và yêu thương con hết mực. Mẹ chăm lo cho những đứa con từng bữa ăn, giấc ngủ. Lũ bạn vẫn thường ghen tị với em vì được mẹ chuẩn bị áo quần, mũ trước khi đi học. Nếu không có mẹ - "món quà" đặc biệt đó, có lẽ em khó có thể có được một cuộc sống vui vẻ, thoải mái và được học hành đến nơi đến chốn.