[toc:ul]
1. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1: Gió chướng được tác giả miêu tả qua những chi tiêt, hình ảnh nào?
Câu 2: Hãy chỉ ra những biểu hiện của tâm trạng "lộn xộn, ngổn ngang" ở nhân vật "tôi" khi gió chướng về. Theo em, lí do nào khiến nhân vật "tôi" luôn mong ngóng, chờ đợi gió chướng?
Câu 3: Vì sao tác giả khẳng định "mùa gió chướng cũng là mùa thu hoạch"?
Câu 4: Câu văn cuối cùng của văn bản gợi cho em suy nghĩ gì?
Câu 5: Nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản.
1. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1: Gió chướng được tác giả miêu tả qua những chi tiêt, hình ảnh:
- Tác giả chờ đợi gió về
- Gió thổi vào chuông gió
- Gió chướng gợi nhắc mùa thu hoạch và Tết sắp về.
Câu 2: - Những biểu hiện của tâm trạng "lộn xộn, ngổn ngang" ở nhân vật "tôi" khi gió chướng về: đón gió chướng với tâm trạng vừa mừng vừa bực.
+ Mừng vì mong ngóng và gió đã về.
+ Bực vì phải chờ đợi; vì mỗi lần gió về lại cảm giác mình mất một cái gì đó không rõ ràng, không giải thích được.
- Lí do khiến nhân vật "tôi" luôn mong ngóng, chờ đợi gió chướng:
+ Sự chờ đợi đã thành thói quen của thời thơ dại: vì sẽ được sắm quần áo, dép mới.
+ Háo hức vì gió chướng với nhân vật "tôi" là gió Tết.
Câu 3: Tác giả khẳng định "mùa gió chướng cũng là mùa thu hoạch": vì lúa chướng vào mùa thì lúa cũng chín tới.
Câu 4: Câu văn cuối cùng của văn bản gợi cho em suy nghĩ: về hình ảnh những người nông dân làm lụng vất vả mới có những sản phẩm Tết để bán ở siêu thị như dưa hấu, dưa kiệu, dưa hành, bánh chưng, bánh tét,... Câu văn cũng cho thấy sẽ ít người biết được tâm trạng của những người nông dân, của nhân vật "tôi" - một đứa bấp bỏm văn chương về một mùa gió.
Câu 5: Cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản: Đó là sự thấp thỏm, mong chờ đến bực mình vì gió chướng mãi chưa đến. Đó là cảm giác nhớ, da diết nếu chẳng may phải đi xa xứ, nơi mà hằng năm đều có gió chướng. Tình cảm của tác giả đối với gió chướng cũng chính là tình cảm dành cho những điều gắn bó, yêu thương, là tình cảm quê hương.
1. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1:
- Tác giả chờ đợi gió về
- Gió thổi vào chuông gió
- Gió chướng gợi nhắc mùa thu hoạch và Tết sắp về.
Câu 2: - Đón gió chướng với tâm trạng vừa mừng vừa bực.
+ Mừng vì mong ngóng và gió đã về.
+ Bực vì phải chờ đợi; vì mỗi lần gió về lại cảm giác mình mất một cái gì đó không rõ ràng, không giải thích được.
- Lí do :
+ Sự chờ đợi đã thành thói quen của thời thơ dại: vì sẽ được sắm quần áo, dép mới.
+ Háo hức vì gió chướng với nhân vật "tôi" là gió Tết.
Câu 3: Vì lúa chướng vào mùa thì lúa cũng chín tới.
Câu 4: Về hình ảnh những người nông dân làm lụng vất vả mới có những sản phẩm Tết để bán ở siêu thị như dưa hấu, dưa kiệu, dưa hành, bánh chưng, bánh tét,... Câu văn cũng cho thấy sẽ ít người biết được tâm trạng của những người nông dân, của nhân vật "tôi" - một đứa bấp bỏm văn chương về một mùa gió.
Câu 5:
- Đó là sự thấp thỏm, mong chờ đến bực mình vì gió chướng mãi chưa đến.
- Đó là cảm giác nhớ, da diết nếu chẳng may phải đi xa xứ, nơi mà hằng năm đều có gió chướng.
- Tình cảm của tác giả đối với gió chướng cũng chính là tình cảm dành cho những điều gắn bó, yêu thương, là tình cảm quê hương.
1. CÂU HỎI SAU KHI ĐỌC
Câu 1: Hơi thở gió rất gần; âm thanh rất sẽ sàng từng giọt tinh toang, thoảng và e dè như ai đó đứng đầu xa ngoắc tay nhẹ một cái, như đang ngại ngần không biết người xưa có nhớ ta không; mừng húm, hừng hực, dạt dào; nồng nhiệt, dịu dàng....
Câu 2: - Đón gió chướng với tâm trạng vừa mừng vừa bực.
+ Mừng vì mong ngóng và gió đã về:
+ Bực vì phải chờ đợi; vì mỗi lần gió về lại cảm giác mình mất một cái gì đó không rõ ràng, không giải thích được.
- Lí do : Vì đối với nhân vật tôi, gió chướng là gió tết, mùa gió chướng cũng là mùa thu hoạch. Gió chướng gợi nhắc đến quê hương, gắn liền với quê hương.
Câu 3: Vì lúa chướng vào mùa thì lúa cũng chín tới.
Câu 4: Khi đi xa, tác giả vẫn thấy trong siêu thị chất đầy những dưa hấu, bánh tét ... Đó là những món ăn truyền thống. Thế nhưng, tác giả vẫn thấy thiếu mùa gió chướng, thiếu hương vị quê hương, xứ sở.
Câu 5: Đó là tình yêu, sự gắn bó tha thiết với con người, cảnh sắc quê hương và tâm hồn tinh tế, nhạy cảm- có khả năng cảm nhận được sự thay đổi rất nhỏ của tạo vật cũng như tâm trạng con người mỗi khi gió chướng về.